Nguyễn Tâm

THU BUỒN




Vàng cây gió thu thổi buồn hiu hắt
Lá khơi thêm sầu với những đam mê
Em nào hay chăng ngoài phố mưa về
Suy tư ray rứt bên trời giá lạnh


Năm tháng xa vời niềm thương cô quạnh
Hàng mi khép mờ nghe chạnh buồng tim
Mây tím mờ giăng căn gác im lìm
Chiều nao xõa tóc chìm vào mộng ảo


Đời lắm phong trần vần xoay con tạo
Lối kín tìm vào trầm khúc cung tơ
Tình buồn bơ vơ vạn lý mong chờ
Thiếu em mơ ước chỉ là dĩ vãng


Ngày đi mắt em hồn thu phiêu lãng
Mắt ai rưng sầu dạo bản chia ly
Tình có còn chi khơi lại được gì
Gặp nhau cay đắng vai gầy ủ rũ


Chiều tím không mây tình xưa đường cũ
Day dứt cho dù người đã vời xa
Mở rộng vòng tay tình yêu thật thà
Chỉ nghe xào xạc lá khô rơi rụng


Nhìn về hư không trái tim vỡ vụn
Luyến thương cả đời cũng phải ra đi
Kỷ niệm khắc ghi tiếng ai thầm thì
Tiễn em ngày trước mắt mi hoen lệ


Vàng cây gió bay lời em ước thệ
Anh mang ngậm ngùi thề thốt trăng hoa
Số kiếp long đong hương yêu nhạt nhòa
Bóng em vỡ òa ngàn thu lịm chết !


Nguyễn Tâm
09 - 20 - 2011

Được bạn: vdn 11.10.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "THU BUỒN"